Sông nay bật khóc
vì đâu?
chiều xưa rát mặn
qua cầu bóng ai?
mấy mùa
nắng nhạt mưa phai?
không khô nước mắt
dặm dài nhớ quên?
Nụ cười đánh mất gọi tên
xót xa trỗi dậy buồn nhen nhú mầm
bao la
sâu lắng
lặng thầm
vết lòng dao cắt nên trầm thương yêu
Muộn phiền
trăn trở
đăm chiêu
gởi vào mộng mị
cho tiều tụy đêm
một vầng trăng phía chênh vênh
nén lòng khuya trĩu nặng thêm giấc rằm
Gối cơn bấc lạ sông nằm
nỗi buồn dài tiếng thở trăm năm về
đi tìm ngọn gió chán chê
thổi miền chật chội bốn bề vong thân...
N.B.H