Chiếc dù cỏ
chiếc dù cỏ không che được nắng mưa
con vẫn ước ngàn lần cầm lại
chiếc dù cỏ xanh những mùa thơ dại
nàng công chúa lấm lem của cung điện bãi bờ
hoa bưởi cài thơm mái tóc tuổi mười ba
chùm ổi sẻ nấp im sau vòm xanh lá nõn
vương quốc thanh bình ru giấc mơ đằm ngọt
sương thẹn thùng tan trên dù cỏ cầm tay
mấy mươi mùa dâu bể tràn qua
chiếc dù cỏ rời tay
công chúa nhỏ, những phương trời lưu lạc
nắm hạt đỏ mang theo có rải dấu quay về?
góc vườn xưa vẫn bình yên nắng dọi buổi mai hiền
hoa cam thảo hồng lên màu nhung nhớ
chiếc dù cỏ đây rồi
rung rinh sương đọng hạt
nàng công chúa lấm lem òa khóc
quê nhà ơi
tuổi thơ ơi
cho con được quỳ hôn lên bao mùa dừng lại giữa cỏ hoa...
N.T.T.T
Lời ru cho mẹ cho con
mẹ hát ru con lời cái cò cái vạc
trắng vào đêm thăm thẳm khôn cùng
con ngủ ngoan, đường mẹ đi dài lắm
giấc con hiền
dịu bước mẹ khuya hôm
mẹ lớn lên giữa bùn đất bao dung
con tép con tôm quẫy tràn sông vắng
thuyền lá thả trôi
giấc mơ ngày cập bến
chân sáo mẹ đi, ngan ngát đóa bình minh
mẹ hát ru con lời cái cò cái vạc
vấp cành mềm
mẹ vịn dậy bằng con
giọng con trong xóa bao niềm cay cực
mẹ tựa ánh mắt con, đi hết những chặng buồn
đời hẹn con phía ngoài ô cửa
bao chuyến người mải miết đổ về đêm
phố người đông, lối nào cũng chật
con đi chân cứng đá mềm
mẹ chỉ có lời ru cái cò cái vạc
chỉ vòng tay ôm chớp bể mưa nguồn
phố người đông, những ngả đường mắc cửi
riêng lối con về bên mẹ mãi thênh thang...
N.T.T.T