(Tặng Võ Cường)
Đã nghìn đêm giấu em vào nhớ
Câu thơ chạy rông trên số phận mình
Những thanh âm vô tình, bất lực
Câu thơ hữu hình vực xoáy thời gian
Đã nghìn đêm giấu nhớ vào hoang mang
Từng bụm nắng vãi tôi nỗi buồn hạn hán
Cấy tình yêu nương rẫy, buôn làng
Ngọn gió nỡ cợt đùa số phận lầm than
Thả mình dòng nhân nghĩa quê hương
Nguyện giấu em vào nghìn đêm khắc khoải
Vườn khuya ai trườn lăn nơi mòn mỏi
Nhặt ánh sao mềm gối cỏ bình minh...
N.T.T