Sẻ nâu bay xa
Và hàng cây thưa dần bóng chim
khuất xa
tiếng cười giòn đêm
khuất xa
mắt xanh rộn ngày
ngoài kia vụn thủy tinh vỡ
ngoài kia mũi khâu đơn độc
từng khi ngọt ngào ta vẽ linh hồn em lên gió
từng khi xanh rêu ta nguyện cầu linh hồn em là tiếng chim
từng khi bay đi những cánh bay đôi bàn chân em trù mật
Ta một ngày nơi đây
...lời mây bay đỉnh núi
ta một ngày nơi đây
...lời thuyền rời bến sông
Phố em
sẻ nâu bay xa
ri... ri, ri... ri
Hạ em
cánh diều đồng xanh
ri... ri, ri... ri
Cười em
đầy trăng quê nhà
ri... ri, ri... ri
Nhớ em qua từng chiếc lá
...
N.G
Bầy thiên nga bay đi
Gã
ngồi uống bia
nhìn
mưa phố
trong cây xăng bầy thiên nga trắng ướt
ý nghĩ phụt cháy
Gã
nhịp chân
hơi chút im lặng
tiếng cười thiên nga phong thanh như giọt dương cầm nhả ra từ nhà thờ Chúa
Gã
mê hoặc ngụm bia cuối cùng trôi tuột vào dạ dày
trái khế ngụp lặn cuống họng
trồi sụt
băm nát vỉa hè
những
ngắt quãng
".../ bầy sâm/ cầm nhỏ/ vỗ cánh/ mặt trời/..." (*)
Lẻ loi đôi chim non rướn bật
bầu trời xanh lại
ly chén không còn nghệ thuật nào xếp đặt
phố tạnh
một mớ gã
ồng ộc những bong bóng nước
vỡ khí
bầy thiên nga bay đi...
N.G
------------------
(*) Lời ca khúc "Nhớ mùa thu Hà Nội" của Trịnh Công Sơn