Khúc sang mùa
Đừng hát bài “Mùa chim én bay” khi mẹ gánh tro ra đồng
rải tàn nguội lạnh ươm mầm sống mới
một vốc tung lên
nắng reo rời rợi
mẹ giẫm thanh xuân giãy giụa dưới cỏ mềm
Đừng gọi “Đò ơi” khi mẹ đang cuốc cỏ đậu ven sông
gương đậu ánh lên nỗi nhớ bồng bềnh trong vắt
cuốc đụng chân mình
cát lở giữa lòng sâu
Đừng bật radio khi gà gáy sang ngày
âm thanh quen nôn nao mùa cũ
tách trà hoa lài bỏng môi kỉ niệm
mở cửa ban mai vàng võ chỗ nắng nhìn
Dắt yêu thương về một buổi bình minh
vồng khói bếp xanh màu thơ dại
cò trắng vây quanh cánh đồng con gái
đòng đòng mê say
én lượn khúc sang mùa
B.M
Thu Bồn, em và anh
chẳng còn bờ dâu níu mắt
nắng chạy ngược vào anh
bắp phơi cờ dưới nắng hao hanh
em neo mình - một chuyến đò dọc
khi nỗi nhớ dòng sông lẫn bóng em
con đò ngang mắc cạn
anh xắn ngày lên hôn vào con sóng
thơm trăng hiền dịu đôi bờ
khi bình yên lẫn ánh mắt em
em khỏa đôi chân thanh xuân vào mặt nước
tiếng cười rười rượi
con sông ngày hợp lưu…
Thu Bồn trẻ măng hành trình anh và em khúc khuỷu
Đêm
nỗi nhớ chan vào nỗi nhớ
chiêm bao chạm mặt
chiêm bao
đứng giữa đôi bờ xanh chảy
lẫn vào sông Thu nhớ thương...
B.M