Bóng thời gian
Nơi cha ngồi chuốt từng sợi nan
Vừa đuổi gà vừa trông cháu
Góc vườn chỉ còn là ký ức
Bao mùa cỏ lên xanh
Mỗi ngày con đi về
Đường thắm màu râm bụt
Ngập lối lá tre rơi
Mẹ đi xa lâu rồi không buồn quét
Thanh minh nhắc cội nguồn
Con nhìn xa xăm tưởng vọng
Ôi núi cao biển rộng
Mênh mông biết dường nào
Vườn xưa giờ bóng rợp
Những tre măng vươn tầm
Ngôi nhà cũ vẫn nguyên nền đất cũ
Thời gian sương khói xao lòng...
Đ.H
Giấc mơ màu diệp lục
Sông nói cùng em điều gì khi bầu trời rực cháy
lấp loáng những cơn mưa thai nghén ầm ào
u u minh minh bao ngày trở dạ
cây lúa nghẹn đòng đất trổ chân chim
mặt người nhàu mặt lá
tháng bảy mưa ngâu chỉ là tin đồn huyễn hoặc
những cánh chim di trú mơ hồ ngày Ngưu Lang Chức Nữ
niềm tin cạn dần ngọn đèn dầu bấc
ngày một đi qua
mặt nạ cuộc đời khuất lấp niềm tin
tình đấy mà hóa người dưng
buồn theo hơi thở hắt dài
bụi trắng ven đường!
em đừng trách vì sao sông cạn
ánh mặt trời kia đang soi lòng nhau đấy
chúng ta còn hồ đầy nơi cửa sổ tâm hồn rợp biếc
hãy cứ nhìn nhau gieo niềm tin về một thu đầy
và cơn mưa màu diệp lục khi nắng tan...
Đ.H