Tạc tượng đêm
Tôi đã tạc những bức tượng trong đêm yên tĩnh
Chúng khóc đớn đau cô độc
Tôi đã tạc nụ cười trên vầng trăng mười sáu
Chúng vỡ loảng xoảng
Tôi đã tạc nước mắt trên những thửa ruộng quê nhà
Ngày cha bỏ cày con trâu điên nhảy cỡn
Mưa không lấp hết nỗi buồn của tôi
Hỏi tình ở đâu mà sông trôi như mây
Tôi đã tạc ý nghĩ của tôi trên trang giấy
Em như thuyền sóng vỗ đầy sông
Tôi đã tạc quê hương trên cát
Những cánh chim lay lắt giữa cánh đồng
H.M.T
Áp đặt
Những con chó đã áp đặt vào tôi tiếng sủa
Tôi sủa bóng ma huyễn hoặc
Tôi sủa vào những đỉnh núi sương sớm trắng đục
Tôi sủa vào những người thân yêu hàng ngày mang vác quả vàng từ nông thôn ra thành phố
Đàn bò đã áp đặt vào tôi sự nhẫn nhục trên đường cày
Tôi nhẫn nhục cả khi em mạt sát là đồ vô dụng
Chiếc áo trắng đôi tay trắng đôi mắt trắng
Ngôn từ đè lên nhau đen đêm cả tờ giấy trắng
Những con chim đã áp đặt vào tôi tiếng hót
Đơn độc, kiêu sa, thảm thiết tự cầu hồn trước khi giã biệt cõi đời
Của loài họa mi rừng thiêng
Nhại le te tiếng gà làm bậc minh sư vỗ cánh
Nhà thơ đã áp đặt vào tôi ngôn từ yếu đuối dị dạng
Vẽ hoa hồng trên cánh đồng mẹ tôi còng lưng cày cấy sớm hôm
Tôi uống những ánh sao khuya hóa mình thành dòng sông kỳ vĩ
Lãng đãng bụi bờ ngỡ vỗ sóng hòa thanh âm biển lớn...
H.M.T