Con xa mẹ lên đường đuổi giặc,
Hơn 40 năm rồi, nay có dịp về thăm
Làng giáp ranh một thời bom vằm xé
Bây giờ vườn xanh hoa trái thơm
Mẹ khuất núi rồi, không còn thấy nữa
Nhìn ảnh nơi bàn thờ lòng con rưng rưng
Thắp nén hương khấn linh hồn mẹ
Như thấy mẹ hiện về hiền dịu như xưa
Con nhớ lắm giữa thời giặc giã
Mẹ nhường nhà tranh, căn hầm trú ẩn
Che chở những người con giải phóng thân yêu
Nhà chật hẹp cho con thấy rõ
Lòng mẹ miền Trung dào dạt mênh mông
Không thể nào quên dáng mẹ chiều hực lửa
Trong khói bom cấy gặt trên đồng
Nắm gạo, củ khoai nuôi chúng con ngày ấy
Mẹ đổi bằng lòng dũng cảm kiên trung
Ôi mẹ của chúng con, mẹ miền Trung anh dũng
Chúng con đứng vững trước quân thù bởi chúng con có mẹ
Mẹ lấy tình thương làm chiến hào vững nhất
Chúng con tựa vào tăng sức mạnh tiến công
Về quê mẹ sáng nay mát rượi
Làng miền Trung hạnh phúc đã hồng lên
Như vẫn thấy mẹ dịu dàng nhân hậu
Đẹp như thời sống chết bám quê hương
P.T.V