Từ độ cao của ly cà phê 30 nghìn anh nhìn đàn chim sẻ
Bay thấp hơn mùa thu đang ở độ trương phình
Bay cao hơn em từ góc nhìn của những cành hoa sữa nhớ thương làn hương đã khuất
Sự đố kỵ của khói thuốc và bầu thời thức dậy âm thanh giữa muỗng và ly.
Không còn ai nhận dạng dấu vân tay biệt ly nơi mùa thu đã khóc
Em nhập nhòa dòng kiến mưu sinh trên chiếc bánh phố phường
Nơi bầy đom đóm tự vẫn mỗi đêm lúc chiếc đồng hồ gõ vào canh một
Đêm của độ cao 30 nghìn đầy váy, nước hoa giả và sự háo thắng của những vì sao.
Anh yêu em ít hơn yêu mùa thu một tý
Mùa thu cô đơn của những câu chuyện nói bằng ngôn ngữ dí ngón tay
Loài người đang thầm thỉ điều gì cả Levitan cũng không vẽ được
Và anh. Và em. Và mùa thu... mỏi mòn một đàn chim sẻ.
Có ai đang vỗ cánh bay về bằng ngọn gió lách luồn đang kiệt sức
Anh tha cho em sợi rơm cuối cùng kỷ vật ngày lót ổ
Trong tiếng rên la vật vã của những cặp loa thùng
khuếch đại về mùa thu đã chết...
N.T.S