|  Đăng nhập
Select the search type
 
  • Site
  • Web
Search

 

Tiêu đề: EM NHỚ CHO...
Tác giả: Nguyễn Tấn Sĩ


Từ độ cao của ly cà phê 30 nghìn anh nhìn đàn chim sẻ

Bay thấp hơn mùa thu đang ở độ trương phình 

Bay cao hơn em từ góc nhìn của những cành hoa sữa nhớ thương làn hương đã khuất

Sự đố kỵ của khói thuốc và bầu thời thức dậy âm thanh giữa muỗng và ly.

  

Không còn ai nhận dạng dấu vân tay biệt ly nơi mùa thu đã khóc

Em nhập nhòa dòng kiến mưu sinh trên chiếc bánh phố phường 

Nơi bầy đom đóm tự vẫn mỗi đêm lúc chiếc đồng hồ gõ vào canh một

Đêm của độ cao 30 nghìn đầy váy, nước hoa giả và sự háo thắng của những vì sao.

 

Anh yêu em ít hơn yêu mùa thu một tý

Mùa thu cô đơn của những câu chuyện nói bằng ngôn ngữ dí ngón tay

Loài người đang thầm thỉ điều gì cả Levitan cũng không vẽ được

Và anh. Và em. Và mùa thu... mỏi mòn một đàn chim sẻ.

  

Có ai đang vỗ cánh bay về bằng ngọn gió lách luồn đang kiệt sức

Anh tha cho em sợi rơm cuối cùng kỷ vật ngày lót ổ

Trong tiếng rên la vật vã của những cặp loa thùng 

khuếch đại về mùa thu đã chết...

N.T.S

Quay về
VĂN
NỢ DUYÊN
CÔ GIÁO NHƯ EM
CHUYỆN NHỎ CỦA MỘT THỜI VÀ CỦA MỘT ĐỜI
ĐA ĐOAN DUYÊN NỢ
THƠ
EM NHỚ CHO...
NGÔI NHÀ TRÁI ĐẤT
BỨC TƯỢNG VŨ NỮ
LÀ EM
GIỌT MƯA ĐÊM
CỘT
GIẤC MƠ
MÙA XƯA ĐÂU NỮA?
RU ĐỜI
CÁNH ĐỒNG LÀNG
KHOẢNG CÁCH + NHÀ BỌC KÍNH
VŨNG TÀU + DẤU THIÊNG
THƠ GỬI NGƯỜI MẮT ĐEN + BAY TRÊN CÁNH SÓNG
KÝ TỰ BIỂN + MẮC NỢ
CON ĐÃ VỀ + KHÔNG ĐỀ
PHÍA BIỂN + THẦN DƯỢC
VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI
ĐƯỜNG TỚI THIÊN ĐÀNG
NGHIÊN CỨU-LÝ LUẬN-PHÊ BÌNH
HAI PHƯƠNG DIỆN CON NGƯỜI TỪ HẢI
PHAN DUY NHÂN, TRÁI TIM NHƯ HẠT GIEO RỒI...
VỀ BÀI CÂU KẾT BÀI THƠ TỐNG BIỆT HÀNH
VĂN HỌC-HỌC VĂN
CƠM TRONG TỤC NGỮ VIỆT NAM