chỗ quay về
cố xứ
láng lai
Con đi quê nhà hoa rụng
chợt ngẩn ngơ có chỗ quay về
tháng giêng nắng ngát hàng cau
tháng chín mưa giăng giăng bờ cỏ
cố xứ lốt lưng lặng lặng
lách lau sông sóng vỗ mạn thuyền
hương đâu mà nồng tình đâu mà sâu
gió đâu mà bát ngát sông đâu mà rạo rực
con đi quê nhà đường cày tháng ba con dế ri ri con dế lang thang
có chỗ quay về đìu hiu miên man
cố xứ con đứng đó thôi
sao mà gần gũi sao mà xa xôi!
con đi quê nhà hoa rụng tơi bời
bèo dạt mây trôi
chợt ngẩn ngơ tơi bời hoa rụng
bèo dạt mây trôi...
H.M.T