ngày trôi qua
đêm biển chìm mụ mị
đêm đầy sóng
cánh buồm chênh chao tự vấn
sẽ có gì ngoài thân xác cha mẹ cho
và đôi tay ngấm màu bụi đất!
khơi xa biển vẫn thét gào
nụ cười bọt sóng
thản nhiên như chưa hề
nhận diện niềm đau nỗi buồn
hải âu bay về đâu
những đường bay trắc ẩn
số phận mỗi cuộc đời?
tất thảy trầm mặc
cúi đầu
chỉ có lời kinh nguyện
nương trong tiếng thở dài
và cơn mưa nắng tan
theo làn khói bay lên
bay lên...
Đ.H