Ánh đèn màu phụt tắt
Anh hiện ra
Thanh nạng gỗ chống đêm đen
Chuẩn bị kéo màn
Anh hát...
Đèn bật sáng trưng
Thanh nạng gỗ anh cầm
Hằn vệt bóng gầy nhom
Anh hát...
Tiếng lá rừng xào xạc
Bài hát nhớ một thời
Sau loạt bom con suối bỗng ngừng trôi
Vuốt mắt người nằm lại...
Giọng anh rung trên bờ môi tê dại
Thanh nạng gỗ run run
Chiếc bóng gầy rung rung
Âm vang chiến tranh rưng rưng dội lại...
Ánh đèn màu phụt tắt
Sân khấu tối om om
Bóng anh nhòa nhạt
Thanh nạng lại chống đêm đen
Đưa anh về phía sau sân khấu
Đêm văn nghệ hòa bình
Cả hội trường nín thinh
Bóng chiếc nạng gầy
Lê một vệt đen dội lại
Tâm thức người hôm nay...
M.B.Â