Mưa sớm ở Tam Kỳ tưởng chẳng cần duyên
Tràn con phố
Người đi không tơi áo
Hơi đỏng đảnh thế mà mưa có lý
Mưa ngang nhiên vờ sự tình cờ...
Trong mưa sớm Tam Kỳ có một chút thơ
Em rất trẻ đi ngang đường bất chợt
Mưa vô tư tràn qua môi mắt
Và em ảo ảnh,
Giữa cơn mưa...
Mưa sớm ở Tam Kỳ cũng biết tài hoa
Em áo mỏng, tạc thành Vệ nữ
Đi ngang đường, đôi tay vung vẩy
đôi tay vung vẩy như thừa!
Cái đẹp đôi khi tai quái vô cùng
Cứ muốn bày ra điều chưa trọn vẹn
Cho người ta mơ màng
Người ta tơ tưởng
Ly cà phê tủi thân nguội lạnh
Người ta ngồi ngớ ngẩn
Một sớm Tam Kỳ
Mưa, rất... duyên.
N.Đ.D