Người đàn bà hát ầu ơ
ru ngọn gió
có ai về
mùa đã qua canh
có ai về mà non non trăng lộ
một vầng khuya nhợt nhạt cuối làng
người đàn bà
chạy dọc con mương
như đuổi theo cuộn trào dòng nước
miên miết trút về mênh mông cây lúa
hồn vu vơ cháy ngọt cánh đồng
người đàn bà ngơ ngác trống không
khi tiếng dế lạc loài bỗng gáy
và ưng ửng đâu đây hơi sương bỗng trở
làm ướt mèm nỗi nhớ một ngày qua
người đàn bà ru khúc ầu ơ
như ru vỗ một phận đời ngọt mặn
thương cò trắng oằn đôi cánh mỏng
bên triền sông lay lất gió gọi mùa
người đàn bà
gieo khúc ầu ơ...
gieo khúc ầu ơ...
M.T.V